binhthanhjudo
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

yêu judo, ăn judo, ngủ judo, chơi judo... ippon


You are not connected. Please login or register

Thượng Tọa Thích Tâm Gíac

2 posters

Go down  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

1Thượng Tọa Thích Tâm Gíac Empty Thượng Tọa Thích Tâm Gíac Mon Dec 21, 2009 1:37 pm

kimura

kimura
Trọng tài chính
Trọng tài chính

THƯỢNG TỌA THÍCH TÂM GIÁC
(1917 - 1973)
Thượng Tọa Thích Tâm Gíac IMG_4791
" Văn không võ,văn hoá nhu nhược
Võ không văn,võ hoá bạo tàn"




Thượng Tọa Thích Tâm Giác, thế danh là Trần Văn Mỹ, sinh năm 1917 tại tỉnh Nam Định, thân phụ là cụ ông Trần Văn Quý, thân mẫu là cụ bà Nguyễn Thị Suôi. Ngài là con trai thứ hai trong gia đình gồm hai trai một gái.

Ngài sinh trưởng trong một gia đình Nho phong. Thân phụ Ngài tinh thông Hán học. Cả hai ông bà lại rất thâm tín Phật pháp. Do đó, Ngài được hấp thụ ngay từ thuở ấu thơ hai nền văn hóa cổ truyền của dân tộc là Khổng giáo và Phật giáo.

Được biết thuở nhỏ, Ngài cứ yếu đau, quặt quẹo luôn, rất khó nuôi. Theo tập quán địa phương, Ngài được hai cụ thân sinh đem “bán khoán” cho vị Tăng trú trì tại ngôi chùa trong thôn và ở luôn trong chùa. Đến khi lên 7 tuổi, vì đã quen sống cuộc đời chay tịnh, nên Ngài xin với song thân cho xuất gia đầu Phật.
Được sự chấp thuận của hai cụ, bước đầu Ngài thụ nghiệp với Hòa thượng Thích Trí Hải tại chùa Mai Xá thuộc Phủ Lý, tỉnh Hà Nam (nay là Nam Hà).

Vào đầu thập kỷ 1930, phong trào chấn hưng Phật giáo nổi lên khắp nước. Tại Nam kỳ Hội Nghiên cứu Phật học ra đời năm 1931 ở Sài gòn. Tại Trung kỳ Hội An Nam Phật Học thành lập ở Huế năm 1932. Các Phật học đường được tổ chức khắp nơi. Các tạp chí Phật học xuất bản đều đặn để hoằng dương đạo pháp, gieo vào tâm hồn chư Tôn đức, Tăng Ni và Phật tử cả nước niềm phấn khởi chưa từng có.
Trước phong trào rầm rộ ở Nam và ở Trung, năm 1934 Hòa thượng Trí Hải (chùa Mai Xá) bèn từ giã bản tự lên thủ đô Hà Nội, cùng với chư Tôn đức và các cư sĩ thuần thành đầy tâm huyết như các ông Nguyễn Năng Quốc, Trần Văn Đại, Bùi Thiện Căn, Bùi Thiện Cơ vận động tổ chức hội Bắc kỳ Phật giáo. Hội đã cung thỉnh Hòa thượng Thích Thanh Hanh là Tổ Vĩnh Nghiêm lên ngôi Thuyền gia Pháp chủ, mở đầu kỷ nguyên chấn hưng Phật giáo ở miền Bắc.

Bấy giờ Ngài 17 tuổi, được Bổn sư cho theo lên Hà Nội hầu hạ và đóng góp sức mình vào công việc hoằng dương đạo pháp. Thuở ấy Ngài chỉ mới thọ giới Sa Di, nhưng được các Tổ Tế Xuyên, Tế Cát, Trung Hậu, Hương Tích và Tuệ Tạng rất thương yêu.

Nhờ Ngài có sẵn căn bản Nho học hấp thụ được trong gia đình, lại được Hòa thượng Trí Hải dày công huấn giáo và các Tổ ân cần bảo ban, dẫn dụ, nên về mặt giáo lý và thuyền hạnh, Ngài được coi là hàng tân tiến khả dụng, có nhiều triển vọng trong tương lai, làm trụ cột cho tòa nhà Phật giáo.

Năm 1937, sau khi tốt nghiệp lớp Trung đẳng Phật học tại trường Bồ Đề thuộc huyện Gia Lâm, tỉnh Bắc Ninh, Ngài được các Tổ cho đăng đàn thọ Tỳ Kheo giới, lúc đó Ngài tròn 20 tuổi. Đại giới đàn này do các vị Tôn túc thủ tọa chứng minh như Tổ Tế, Tổ Trung, Tổ Hương, Tổ Cồn, Tổ Quảng, Tổ Ngũ (1) và các Hòa thượng Trí Hải, Thái Hòa, Tố Liên tác chứng.

Từ đó Ngài được vào hàng sứ giả của Như Lai, được cử giữ những chức vụ trọng yếu trong trụ xứ cũng như làm Duy Na trong các kỳ kiết hạ an cư tại chùa Quán Sứ (số 74 đường Quán Sứ - Hà Nội).
Sau năm 1945, vừa tốt nghiệp xong lớp Đại học Phật học tổ chức tại chùa Quán Sứ, Ngài cũng như các sinh viên Tăng và dân chúng phải tản cư khỏi thành phố vì thời cuộc. Ngài phải di cư lên vùng Thái Nguyên, sau lại trở về Ninh Bình. Được ít lâu, Ngài trở về Mai Xá nơi chùa cũ tiếp tục tu học và chăm lo nuôi dưỡng sáu trăm em cô nhi đang bơ vơ vì đạn lửa chiến tranh.

Năm 1949, nhân một cơ duyên tốt, Ngài hồi cư về Hà Nội và được cử giữ chức Phó Giám đốc nhà in Đuốc Tuệ, phụ bút nguyệt san Phương Tiện, cơ quan của Hội Tăng Ni Chỉnh Lý Bắc Việt do Hòa thượng Tố Liên làm chủ nhiệm kiêm chủ bút. Trong thời gian này Ngài còn tham gia các công tác từ thiện xã hội, hợp sức cùng Hội Việt Nam Phật Giáo do Cư sĩ Bùi Thiện Cơ làm Hội trưởng, trông nom Cô nhi viện ở trại Tế Sinh lên đến một trăm sáu mươi em. Ngài còn nhận làm Ủy viên trong trại nuôi dưỡng đồng bào hồi cư ở Ngọc Hà. Hàng năm cứ vào mùa kiết hạ an cư tại chùa Quán Sứ, Ngài đều được cử giữ chức Duy Na, một chức vụ quan trọng trong thất chức tùng lâm.
Vốn đã thông thạo Hán tự, biết qua Pháp văn, lại ôm ấp hoài vọng xuất dương tu học và tham khảo Phật sự các nước, nên lúc còn học tại chùa Quán Sứ, Ngài đã cùng bạn đồng môn là Hòa thượng Thích Thanh Kiểm rủ nhau tranh thủ đi học thêm Anh văn và Nhật ngữ.
Cơ duyên tốt lành đã đến. Năm 1953, trong một cuộc họp liên hội gồm Hội Việt Nam Phật Giáo và Giáo Hội Tăng Già Bắc Việt, hội nghị đã công cử Ngài cùng Hòa thượng Thanh Kiểm sang Nhật Bản để nghiên cứu về công cuộc chấn hưng Phật giáo tại quốc gia đó.
Tại Nhật Bản, hai vị đều kiên tâm, trì chí, chuyên tu chuyên học cả về Phật pháp và thế học. Riêng Ngài thường ôm ấp chí nguyện cải tạo nếp sống cho thế hệ tương lai, cần theo chiều hướng của thời đại là có khỏe mạnh về thể xác mới mong tiến hóa về mặt tinh thần. Do đó, ngoài việc học Phật pháp và thế pháp, Ngài còn hàng ngày đến luyện tập nhu đạo (Judo) tại Trung tâm Nhu đạo KODOKAN.
Sau chín năm tu học tại Nhật, Ngài đã tốt nghiệp Đại học Phật pháp tại Tokyo, lãnh cấp bằng Tiến sĩ Xã hội học, Tiến sĩ Triết học Đông Phương và Tam đẳng huyền đai tại viện Nhu đạo KODOKAN.
Năm 1962, hai vị trở về nước hoằng pháp. Bước qua năm 1963, Phật giáo Việt Nam gặp pháp nạn, Ngài đã cùng chư Tôn đức, Tăng Ni tham gia tích cực trong mọi công cuộc hô hào Phật tử chống lại bạo quyền áp bức, kỳ thị tôn giáo của Tổng Thống Ngô Đình Diệm. Nhờ sự đồng tâm nhất trí của hàng triệu con Phật đứng lên bảo vệ tín ngưỡng của dân tộc, được sự đồng tình của mọi tầng lớp đồng bào, của các tôn giáo bạn, của dư luận thế giới, nhờ sự hy sinh cao cả của chư Tăng Ni đã dùng sanh thân đốt lên ngọn lửa bi trí dũng, trong đó có ngọn lửa của Bồ Tát Thích Quảng Đức, cuộc đấu tranh của Phật giáo Việt Nam thắng lợi.

Năm 1964, nhờ thắng lợi đó, Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất được thành lập. Ngài được cử giữ chức vụ Tổng vụ trưởng Tổng vụ Tài chính. Trong hiến chương của Giáo hội có ghi: “Những đồng bào Phật tử Bắc Việt di cư được thành lập một miền trong Giáo hội mệnh danh miền Vĩnh Nghiêm”. Do đó, Ngài được bầu làm Chánh đại diện miền Vĩnh Nghiêm. Ngày 1-7-1964, Ngài được Giáo hội ủy cử đảm trách chức vụ Giám đốc Nha Tuyên úy Phật giáo.Cuối năm 1964, thực hiện giấc mộng hằng ôm ấp từ lâu là tạo lập cho thanh niên Việt Nam có một thể lực tự vệ, thể hiện ý chí kiên cường của thế hệ trẻ có đủ ba đức Bi Trí Dũng, Ngài thành lập viện Nhu đạo Quang Trung, đào tạo được hàng trăm nghìn thanh niên đủ các đẳng cấp đai, mà dư âm của trường Nhu đạo này còn vang đến ngày nay trên các võ đài quốc gia cũng như quốc tế.

Với hoài bão Phật giáo cần có cơ sở hạ tầng đúng với tầm vóc, Ngài muốn xây dựng Việt Nam Quốc Tự thành một đại tòng lâm Phật giáo giữa một thành phố lớn vào bậc nhất cả nước, thành một Trung tâm văn hóa Phật giáo và một Trung tâm du lịch. Trước hết Ngài cho tiến hành xây ngôi bảo tháp 9 tầng, vươn cao giữa bầu trời Sài gòn. Công việc đang tiến hành dở dang thì Ngài đã viên tịch, rồi tiếp theo các biến cố của thời cuộc, nên công việc phải đình lại.

Ở cương vị đại diện miền Vĩnh Nghiêm, Ngài đã chủ xướng và vận động thập phương tín hữu phát tâm cúng dường, xây dựng ngôi chùa Vĩnh Nghiêm, là ngôi chùa lớn và đẹp nhất Sài gòn, mà ngày nay du khách trong và ngoài nước thường đến tham quan lễ bái công trình văn hóa tín ngưỡng này. Và cũng để cho những Phật tử quê hương ở miền Bắc có điều kiện sinh hoạt tín ngưỡng theo truyền thống văn hóa nghi lễ đặc thù, ngôi chùa này đã trở thành Tổ đình của Tăng Ni Phật tử đất Bắc ở tại miền Nam.

Ngoài các Phật sự kể trên, Ngài còn dành thì giờ trước thuật các tác phẩm Phật giáo và võ đạo:
- Duy thức học tập I.
- Duy thức học tập II.
- Hộ thân thuật.
- Nage - Nokata.
- Nhu đạo.
- Biến thể Nhu đạo.
- Nhật ngữ tự học.
- Phương pháp ngồi thiền.
- Zen và Judo.

Trong lúc các Phật sự được tiến triển một cách tốt đẹp, thì một cơn bệnh “vô thường” chợt đến, mặc dầu các Bác sĩ trong và ngoài nước đem hết tài năng và phương tiện hiện đại ra tận tình chữa trị, nhưng chiếc xe hữu tình vẫn cứ lăn nhanh về nơi tịnh cảnh. Ngài viên tịch vào ngày 20 tháng 10 năm Quý Sửu, tức ngày 15-11-1973. Nhục thân của Ngài đã được an táng tại nghĩa trang Vĩnh Nghiêm, huyện Hóc Môn.

Chú thích :
(1)Tổ Tế: Tế Xuyên; Tổ Trung: Trung Hậu; Tổ Hương: Hương Tích; Tổ Cồn: Quần Phương; Tổ Quảng: Quảng Bá ; Tổ Ngũ: Ngũ Xá.

Danh Tăng Việt Nam, Tập I, Thích Đồng Bổn chủ Biên – Thành Hội Phật Giáo, Thành Phố Hồ Chí Minh Xuất Bản 1997



Được sửa bởi kimura ngày Mon Dec 21, 2009 1:46 pm; sửa lần 2.

2Thượng Tọa Thích Tâm Gíac Empty Re: Thượng Tọa Thích Tâm Gíac Mon Dec 21, 2009 1:38 pm

kimura

kimura
Trọng tài chính
Trọng tài chính

Mình có một bài viết tiếng anh về Thượng Tọa Thích Tam Giác, do một nhà văn nước ngoài viết khi ông đến thăm Học Viện Nhu Đạo Quang Trung ở Đa Kao Q.1. Bài viết rất hay về TT.Thich Tam Giác!!!! (Nguồn Tư Liệu: từ cuốn sách của Viện Nhu Đạo Quang Trung xuất bản năm 1968)
-----------------------------------------------------------------
JOHN STEINBECK'S VIETNAM LETTERS TO ALICIA THE "CLEAN MAN'S" JUDO SCHOOL-SAIGON-

Dear Alicia:

One of the most interesting and perhaps one of the most important men.I have met in Vietnam is the Venerable THICH TAM GIAC,pronounced Jack as near as my ear can make out.He is the leader of the moderate Buddhists.He is also head chaplain of the ARMY OF SOUTH VIETNAM ; he is also building a vast new temple in Saigon.Giac is what is called a "clean man" here and that is a rare animal indeed.

It means he has made no deals,political or financial,that he has shown no ambition for increased power or influence, that he is not taking pay or bribes from the bosses,graft from the crooked nor is he putting the bite on the poor.In this confused but self-interested policy, these traits make him as unique as Yellowstone National Park and as lonely towering as the Washington Monument.

Many Catholics are contributing both work and money toward the new temple which will be not only a place of worship but also a library , a meeting place and a retreat from a naughty world.Many of the younger army officers place great faith and hope in the Venerable as a force and as an example to the developing new nation-faith in his"cleanness".

There are many surprises about the Venerable Giac.Buddhism is a religion of peace and withdrawal from earthly conflicts and yet the Venerable,who lived for many years in Japan , is a Judo expert and teacher.So far he has trained between 6.000 and 8.000 (up to date,about 100.000) judo men and women to the degree of the black belt.Many hundreds of young people,staring at 8 years old,attend his judo school every evening.If Giac wanted power, he has at hand a trained and disciplined army that could take a city without the use of weapons and could police it , too.

Through a Vietnamese friend,the Venerable THICH TAM GIAC invited my wife and me to dinner and to visit his school , a walled structure containing a number of large ,roofed practice places,each larger than a basketball court , and each carpeted in the woven-straw,padded flooring of the judo place.

We went first to the floor or court,or whatever it is called,of the youngest boys and girls of 8,9 and 10,about 300 of them in long lines.They sat motionless,their legs crossed one above the other,the soles upward.Their palms were pressed together in the gesture of prayer and of peace and their eyes were tightly closed.The Venerable said , "Thus they prepare in peace and quiet the self-discipline that is required".Not a muscle moved in the long lines of children.They were relaxed but completely motionless.

"How long is this exercise?" I asked.
"About 10 minutes.They do it again at the end of lesson.Self-discipline of the mind is required before the body can be disciplined".
"How do they come to you?"
"They come , and sometimes their parents bring them ".
"Is there a fee for the lesson?"
"Yes,there is a small fee,unless they have nothing.Then there is no fee."
Suddenly there was a shout from the standing teachers and the children bowed to the floor,placing their foreheads on the mat and their palms flat down beside .At another cry they took their places,some kneeling in the center of the court and the others along the two sides.At a signal they flung themselves forward,dived in the air over the kneeling figures and struck the mat with a sound of rolling drums.They are learning to fall,taking up the shock with a rolling distribution of weight.They leap and flit like swallows in the twilight,waves of little boys and girls leaping in the air and falling and rolling up to their feet.And any one of the falls would have killed me,would have broken every bone in my body.

"Now we must go to dinner,"said the Venerable."Afterwards you can see the advanced students if you wish".

The dinner guests were young army men in civilian clothes,and the properly here,since the Venerable is their chief chaplain.And Dinner is entirely vegetarian,but such vegetables as I have never tasted-nine separate courses,all different;combinations strange to our taste and delicious ,black mushrooms and asparagus,celeries,carrots and strange varieties of cabbage.Soups with flavors new to me;a subtle and delicious succession of dishes,all different and all pleasant.The dessert was fruit of many kinds,some that I knew and many more that I had never seen.

I fumbled pretty much with chopsticks,but we tried and the Venerable smiled sympathetically at us."Don't worry about it,"he said."You should see me try to use a fork,much worse than you are doing."

"I am interested,Venerable,that you , a man of peace,should be teaching the art of private war.Can you explain this to me?"

"Yes,"he said."In Japan,where I lived for many years,I studied judo as a physical discipline to parallel mental discipline.Well-trained judo men are not quarrelsome.They have no need to fight because they are not fighting within themselves.Angry people are usually those who are unsure of themselves,who must prove their worth and importance to others because they do not truly believe in it themselves.But a sure man does not need to prove anything."

"Yes,I can understand that.But why did you start the school here? Doesn't it alarm some of your contemporaries?"

"Perhaps,"he said."But their alarm would be their problem,not mine.When I came home to Vietnam,I found my people.many of whom have never known peace in their whole lives,who have had nothing but defeat and frustration and confusion.This destroys a man's confidence,makes him unsure,and even treacherous.If it goes on too long that certainty,you in the West would call it pride,can be crippled beyond healing.But the young people and the children who have not been crippled,those are the ones I want to help".

"I have heard that you have trained several thousand up to the black belt".
"That is true".
"You have then a disciplined force to be reckoned with.Have you any thought of using it?"

He smiled,"I have heard the question before.No,when a man is sure of himself, he is his own leader.He has no reason to follow anything but his own feeling,and if that feeling is good,that is sufficient.I would like ideally to create a nation of secure men,men and women who,knowing they can defend themselves,do not have to".

"But suppose your secure men are attacked."
"A good judo man can defend himself without injuring his attacker,"said the Venerable."And this usually sufficient .Now would you like to see the advanced students?"

We would and we did.The black belt were engaged in instructing the blue belt and the blue belt the yellow belt,not single pairs but a hundred engaged on a single floor.

"It is growing late," said the Venerable.
"These are working men and women.They can only come here at night."

There was a long shrill call.The engaged pairs fell into long straight lines.Then with their heads back they sang a chant ,like something from the litany.Then they knelled,crossed their legs,put their palms together in front their faces and closed their eyes and were completely immobile ,just as the children had been.

"I hope you will visit us again",said the Venerable.
"I wish I could enroll.I still have some angers,"I said.His smile was very kind.He shook hands and gave us some kind of blessing and no one can have too many of those,don't you agree?.

Your,
JOHN
Copyright 1967,John Steinbeck
------------------------------------------------------------------
Bài Dịch:
Chào Alicia:

Một trong những con người Ấn Tượng tuyệt vời nhất mà tôi gặp đối là Thượng Toạ Thích Tâm Gíac...Ông ấy là một lãnh đạo Phật giáo ôn hòa. Ông ấy cũng là một người đứng đầu Nha Tuyên Uý của chế độ cũ.Ông ấy cũng xây dựng một ngôi đền rộng lớn ở Sài Gòn (Viện Nhu Đao Quang Trung, P.Đa Kao, Q.1, Đối diện Chùa Ngọc Hoàng).Ông được gọi là một con người tôn kính "clean man" và rất ít người như ông.

Đều đó có nghĩa là ông không có tham vọng cho việc sử dụng quyền lực kinh tế,chính trị để gia tăng quyền lực và ảnh hưởng của mình. Ông không bao giờ đưa hay đút lót cho những Tham quan hay những kẻ Không Ngay Thẳng. Và ông cũng không bao giờ ăn trên những người nghèo.Trong thời đại Hỗn Loạn này, những đặc điểm trên làm ông trở thành một con người tuyệt vời giống như Yellowstone National Park và cũng là một tòa tháp cô đơn như Washington Monument.

Rất nhiều người Thiên Chúa Giáo đóng góp tiền của đề xây dựng một ngồi đền không phải làm nơi thờ cúng hay thư viện, mà là nơi để gặp gỡ và trách xa thế giới xấu xa bên ngoài.Rất nhiều sĩ quan trẻ đặt niềm tin và hi vọng như là một sức mạnh và như là một ví dụ để phát triển một Niềm Tin Quốc Gia mới trong tính cách trong sạch của ông.

Ở đây có rất nhiều điều ngạc nhiên về ông. Đầu tiên, Phật giáo là một tôn giáo hòa bình và nó rút ra khỏi những Sự Xung Đột trong cuộc sống. Đối với ông là một người đã từng sống ở Nhật và là một chuyên gia Judo và là một người Thầy (Sensei). Ông đã huấn luyện khoảng 6000 tới 8000 (bây giờ 100.000) môn sinh cả nam lẫn nữ tới đai đen.Rất nhiều trẻ em từ 8 tuổi có mặt ở lớp ông mỗi tối. Nếu như ông muốn quyền lực, ông ta đã có trong tay một đội được huấn luyện nghiêm túc có thể đánh úp lấy một thành phố bằng tay không... (Ghê thật!!!ko bit có thật ko nữahiii)

Đi qua những người bạn Việt Nam, ông mời tôi và vợ tôi đến thăm trường ông.Đó là một kiến trúc bằng gạch có nhiều gian phòng rộng lớn có mai hiên để Tập, mỗi gian lớn hơn Cái Sân Bóng Rổ, tập trên Thảm Trấu -Thời đó mọi người tập Judo bằng những tấm thảm được làm từ Trấu (có một anh lớn đã nói với tôi, mỗi lần đánh xuống, Trấu bay tứ tung,hee)

Lần đầu tiên chúng tới đi vào đại sảnh nơi mà bọn trẻ khoảng 300 đứa xếp hàng để Ngồi Thiền (Bắt buộc trước và sau khi khởi động) Chúng ngồi im, hai chân bắt chéo và hai tay chạm vào nhau, mắt nhắm lại. Thường Tọa nói:"Bởi vì họ thực tập trong sự hòa bình và im lặng và đây là bắt buộc- Ngồi Thiền (Zen) cũng là một phương pháp rèn luyện tinh thần bắt nguồn từ Nhật và chúng ta cũng có một trường phái Zen Judo- Chúng ngồi bất động trong khi chúng dường như thả lỏng cơ thể.

Tôi hỏi: "Bài tập này thì yêu cầu bao lâu?"
Ông trả lời:
"Khoảng 10 phút. Chúng bắt buộc thật hiện Đầu buổi và Cuối buổi để rèn luyện Tinh Thần và Thể Chất."
Tôi hỏi: "Chúng đến với ông như thế nào?"
Ông nói: "Chúng tự đến, hoặc đôi lúc cha mẹ mang chúng đến."
Tôi hỏi: "Có nhận học phí hay ko?"
Ông nói: "Vâng, nhưng tiền học phí rất 'mềm' hoặc có thể là không nhận " ("no fee" ="free" ^_^)

Bất thình lình có một tiếng Hét từ giáo viên đứng lớp, bọn trẻ cuối đầu chào tới thảm (Za Rei). Một ai đó hét và họ lấy khoảng trống sân, một vài người cử ra Hạ Gối Thấp Xuống để làm chướng ngại vật, và những người còn lại chia làm hai hàng. Đợi tín hiệu của huấn luyện viên, từng người một chạy tới và phóng lên trên không trung và qua Chướng ngại vật và lăn tròn, đập tay mạnh xuống thảm như một tiếng trống đánh "Ầm".Thật tế, chúng đang học như thế nào để té, và giảm xóc bằng cách lăn tròn người. Chúng di chuyển và bay lên giống như một con chim nhạn lúc bình minh. Chúng như những đợt sóng bay trên không trung và té ngã lăn tròn đứng dậy.Đối với tôi chỉ cần một cú ngã cũng đủ làm tôi bị gãy xương.

Ông nói: "Bây giờ chúng ta đi ăn tối sau đó bạn sẽ gặp những học trò cấp cao của tôi nếu bạn muốn"

Khách mời của buổi ăn là những sĩ quan trẻ trong dân phục đang ngồi ngay ngắn ở đây. Bữa tối là những món ăn chay. Mà tôi chưa từng thử chín vị rau quả trong món ăn: Nấm đen, măng tây,cần tây,cà rốt, và nhiều biến thể của Cải Bắp. Chúng rất ngon!!!! Soup với những khẩu vị mới tới tui...cuối cùng là món tráng miệng: Một số loại trái cây mà tôi biết nhưng chưa từng được thấy chúng.

Tôi dường như vụng về việc sử dụng Đũa. Thường tọa cảm thông và nói: "Đừng lo!!! bạn hãy nhìn tôi đang cố sử dụng Nĩa đây nè, nó thì đáng sợ hơn bạn đang làm nữa"

"Tôi rất hấp dẫn bạn là một con người của hòa bình, nhưng tại sao bạn dạy một môn võ mang tính chiến tranh cá nhân. Bạn có thể giải thích cho tôi không?"

Ông nói: "Vâng,ở Nhật nơi mà tôi sống nhiều năm và học Judo như là một sự rèn luyện cả Thể Chất và Tinh Thần. Một người tập Judo tốt (Well-trained judoka) sẽ không bao giờ Gây Gổ hay Nổi Cáu. Họ không cần đánh nhau để chứng tỏ bản thân. Còn những kẻ hung hăng, giận dữ là những con người không tin vào bản thân, và thích đánh nhau để chứng tỏ giá trí đến kẻ khác. Do đó, họ không tin vào bản thân.Một người chắc chắn không cần chứng minh bất cứ thứ gì."

"Vâng tôi hiểu.Nhưng tôi có điều thắc mắc.Tai sao bạn đã xây dựng trường ở đây? Lẽ nào bạn không gặp lấy bất kỳ sự cản trở từ những người lãnh đạo đương thời sao?"

Ông nói: "Dĩ nhiên tôi có gặp một số vấn đề cảnh báo đó.Tuy nhiên đó là những vấn đề của họ, không phải của tôi.Khi tôi trở về Việt Nam tôi đã thấy có rất nhiều người đã không được sống trong Hòa Bình trong suốt cả đời. Và những người không có cái gì nhưng bị đánh bại bởi Sự Tuyệt Vọng và Sự Hỗn Loạn.Những điều đó đã phá hủy lấy một con người tự tin, làm anh ấy không chắc chắn vào bản thân, bội tín.Nó đã tồn tại quá lâu ở đây rồi. Người Phương tây như Bạn gọi nó là Lòng Tự Cao (Sự Cằm Thù), cái có thể phá hủy lấy một con người.[Ý ông nói đến Tính kêu căng và sự Căm Ghét tồn tại quá lâu trong những người Lớn tuổi những người trải qua cuộc chiến tranh khốc liệt.Còn ng trẻ thì sao?] Người trẻ là những người không bị phá hủy bởi những đức tính xấu trên: "Căm thù ,Kêu Căng, và Sĩ Diện" đó là những người cần tôi giúp đỡ. [Ý ông nói là người trẻ đó là những con người không trải qua chiến tranh, và không có sự căm thù.Và họ chính là những người sẽ mang lại Thông Cảm và Hòa Bình]."

"Tôi đã nghe bạn đã huấn luyện rất nhiều môn sinh judo đai đen lên tới 100.000 ng"
"Điều đó đúng không."
"Ban đã có một đội quân hùng hậu được huấn luyện.Bạn có dự định sử dụng Đội quân Nhu Đạo này ko?"

Ông cười: "Tôi đã nghe câu hỏi này trước kia. Một người vững chắc vào bản thân. anh ấy sẽ là lãnh đạo của chính mình. Anh ấy không theo sau bất kỳ cái gì ngoài trừ cảm giác, sự suy nghĩ của anh ấy. Nếu sự suy nghĩ đó tốt, đều đó là một vừa đủ. Tôi muốn mang quan điểm đó để tạo ra một quốc gia an toàn của những con người trung thực,hiền hòa, chỉ muốn tự vệ, không phải vì quan điểm cá nhân."

"Gỉa sử rằng những người hiền hòa đó bị tấn công thì sao?"
"Một người giỏi Judo có thể tự vệ chính anh ta không có gây tổn thương người tấn công.Cái đó thường sự vừa đủ" (Theo ông đó là Judo là Tự Vệ không phài là Giết Chóc!!!)

"Bây giờ bạn muốn xem những học trò cấp cao của tôi không?"

Chúng tôi đi theo ông tới phòng tập. Nơi mà một đai đen đang chỉ đai xanh đậm, tới đai vàng.Ở đó có tới 100 cặp trên sân.

Ông nói: "Judo đang đi lên từ từ." " Họ là những người làm việc ban ngày, ban đêm đến lớp võ."

Một tiếng thổi to.Họ dừng lại và xếp hàng chuẩn bị hát "JUDO HÀNH KHÚC-của Hùng Lân-) Cuối cùng là họ ngồi thiền.

Ông nói: "Tôi hi vọng bạn sẽ viếng thăm nữa."
"Tôi ước có thể gia nhập. Nhưng tôi vẫn còn Giận Dữ",tôi nói. Ông cười rất hiền hòa, ông bắt tay tôi và cho tôi một cái chào.Không ai có quá nhiều những thứ như ông, bạn đồng ý không?

Thân Chào,
John Very Happy

3Thượng Tọa Thích Tâm Gíac Empty Re: Thượng Tọa Thích Tâm Gíac Wed Jan 13, 2010 9:00 am

kosei inoue

kosei inoue
Admin
Admin

Văn không võ,văn hoá nhu nhược
Võ không văn,võ hoá bạo tàn"
chẳng còn gì hay hơn câu nói nay, tinh thần nhu đạo là thế, vì sao không thanks nhỉ?

https://judobinhthanh.forumvi.com

Sponsored content



Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết